Lâu lâu mới có dịp về quê mà mấy bữa rày mưa suốt, được hôm trời nắng ráo, tôi rủ sắp nhỏ ra trước sân nhổ cỏ, xới đất làm giàn để trồng mấy dây bầu hồ lô. Ngồi hì hục cả buổi chiều mới làm xong bốn cái trụ giàn, trời cũng tắt nắng, tôi giao anh em thằng Sun nhiệm vụ tưới mấy dây bầu còn mình ra trước cổng ngồi cho mát.
Đám học sinh tan trường về dừng xe ở cổng chào Lộc An Airhomes trò chuyện rôm rả. Chúng bàn nhau về điểm thi môn Toán, mấy đứa điểm cao kháo nhau về nhà xin quà ba má, làm tôi nhớ về những ngày còn đi học ở trường làng.
Ngồi trong lớp học, tôi chỉ mong tiếng trống trường mau ngân lên, để nhanh về nhà với má. Một hồi trống dài giòn giã vang lên “Tùng… tùng… tùng,…”, tôi chạy lẹ ra chiếc xe đạp không chân chống đang dựa vào thân cây bàng ở góc sân trường. Đôi chân thoăn thoắt đạp những vòng quay, tiếng xe đạp lách cách băng băng trên con đường đất ngoằn ngoèo nhiều đá, “ổ gà” mà lòng vui như Tết. Nghĩ thầm trong bụng, thằng con ham chơi nay làm bài được điểm cao, chắc má vui lắm, thế nào cũng thưởng cho coi.
Vừa tới đầu ngõ, tôi gọi má thật lớn đến nỗi thím Sáu – mẹ thằng Tí Đậu đang ở trong nhà cũng ngoái đầu ra nhìn, rồi hỏi lớn.
“Biển, có chuyện gì mà kêu má bây dữ vậy?”.
“Dạ! Con làm bài được 10 điểm, nên về khoe má thím Sáu ơi…”
Cua nhanh vào nhà, tiếng két….. kéo từ cái thắng đã khô nhớt, đôi dép trường dài trên cát, tôi để chiếc xe đạp cà tàng nằm yên vị trước sân. Chạy một mạch vào nhà “má ơi! má ơi! …”, tôi tìm khắp nhà từ bếp, trong buồng rồi cả sau vườn mà cũng không thấy má. Nghe thấy tôi kêu, má đứng ngoài cửa la lớn:
“Làm gì mà kêu um sùm vậy Biển?”
Thấy má về, tôi mừng rỡ, cầm nhanh cuốn bài tập toán đưa cho má xem.
Má cười, “Muốn gì, nói đi ông tướng?”
Lâu rồi mới thấy má cười tươi như vậy, tôi gãi đầu nói: “Cho gì cũng được ạ… hay nấu món gì ngon ngon đi má”
Biết tôi thích trứng chiên, má xoa đầu:
“Đàn vịt nhà mới đẻ, chút má chiên ăn với cơm nghen”, mắt tôi sáng lên, vỗ tay mừng…
”Má! má, vịt đẻ nhiều rồi hả má?”
“Ừ! Vịt đẻ đều rồi. Cũng nhờ có chú thím Tư”
Mấy tháng trước, má mạnh dạn mua 50 vịt con về nuôi để lấy trứng, số tiền má tích góp để dành từ bán cá ở chợ đến đi nhặt trứng vịt thuê cho những hộ nuôi vịt thả đồng lớn. Vì không có nhiều kinh nghiệm nuôi vịt lấy trứng, má chỉ cho chúng ăn bình thường như lúa, thân cây chuối xắt mỏng, băm nhỏ trộn với cám nhuyễn.
Từ lúc, có đàn vịt má không đi làm thuê cho người ta nữa, má dọn cỏ quanh vườn, xới đất trồng thêm rau cải để bán. Được hôm, thím Tư dặn mua cải, má giao qua nhà, thím hỏi thăm vụ đàn vịt của má. Chú Tư ngồi uống nước trà nghe má kể vụ đàn vịt chậm đẻ, trứng không đều, có con còn chưa có trứng nào. Nghe vậy, chú mới chỉ cho “bí kíp” thức ăn cho vịt nuôi lấy trứng, muốn vịt đẻ nhiều, chất tốt phải cho ăn mồi tươi như cua, ốc, hến, đầu vỏ tôm tép hay ốc bươu vàng đập lấy phần thịt bên trong để vịt ăn,…
Thím Tư còn tận tình mách má nên thường xuyên giã lá mơ, búp ổi chắt lấy nước hòa cho vịt uống để khỏe hơn. Nhìn nhà chú thím Tư nuôi hàng trăm con vịt chạy đồng, thu hoạch trứng bán mà khá lên rồi nuôi các con ăn học, ai trong xóm cũng ham, mua vịt con về nuôi, tưởng dễ mà lắm gian nan, nhiều cái phải lo,…
Nhớ ngày trước, má bôn ba sớm hôm cực khổ mà cũng không khá hơn là bao nhiêu, tôi thì ngày một lớn đủ thứ phải lo. Tuy có khó khăn vì không có kinh nghiệm nhưng nhờ có sự giúp đỡ của chú thím Tư mà đàn vịt của má cũng tăng lên, trứng cũng nhiều hơn, má đỡ vất vả hơn, nhà cũng khá hơn trước. Nhờ “khởi nghiệp” bằng nghề nuôi vịt lấy trứng, má có tiền nuôi tôi ăn học tới nơi tới chốn như chúng bạn.
Thương con học hành vất vả, lâu lâu má bắt xe lên thăm, mang theo đủ thứ đồ ăn từ trứng vịt chạy đồng đến hải sản tươi,…
Sau khi ra trường, tìm được công việc ổn định ở thành phố. Tôi có nói má lên ở chung chứ ở nhà có một mình buồn lắm. Má không chịu, nói sống ở thành phố hỏng quen, thích không khí ở dưới quê hơn với lại đi hết thì ai trông nhà, ở quê có bà con hàng xóm cũng vui.
Mỗi lần về thăm nhà, má dặn có gì ngon đem qua mời chú thím Tư, nói chuyện với chú cho đỡ buồn.
Từ ngày má mất, tôi không còn về quê thường xuyên nữa…
Hồng Thắm